Tuesday, April 2, 2013

'Nghề' gái ôm di động ở miền Tây


'Nghề' gái ôm di động ở miền Tây

Xuất hiện trong bộ cánh phô hết cỡ vòng 1, Mơ khoe có 8 năm kinh nghiệm hầu rượu khách nhậu. Mỗi ngày cô chạy 5-6 "sô", bỏ túi ít nhất 500.000 đồng tiền bo.

Quán nhậu sân vườn ở thành phố Sóc Trăng. Ảnh: Duy Khang
Đường Dương Minh Quang ở TP Sóc Trăng có nhiều quán nhậu sân vườn kiêm luôn nhà trọ. Tuy không gần bến tàu xe nhưng dịch vụ lưu trú theo giờ và ngủ qua đêm ở đây rất đông khách. Cánh mày râu đến ăn uống nếu muốn có vài em xinh xắn góp vui thì nhờ nhân viên phục vụ gọi. Cao hứng, khách ôm các cô rồi thoải mái hôn hít.
Quán Văn Lâm nằm khuất trong vườn nhãn um tùm. Ven ao cá đầy rong rêu được chủ dựng lên khoảng chục chòi lá để bán bia kèm thức ăn đồng quê như cá lóc nướng trui, ốc luộc sả, gà hấp rượu... Ở đây không tuyển nhân viên nữ, tuy nhiên vừa mang thức ăn vào, thanh niên chạy bàn đã nhanh nhảu gợi ý: "Anh cần chân dài ngồi chơi không, em điện kêu đến". Nhận được cái gật đầu, nam nhân viên mỉm cười điện cho gái, rồi quay sang xin khách vài chục nghìn tiền bo.
Lát sau cô gái tên Mơ xuất hiện trong bộ cánh khoe hết cỡ vòng 1. Quê ở Phước Long (Bạc Liêu), cô gái 29 tuổi này lên Sóc Trăng thuê nhà ở chung với hai cô bạn cùng làm nghề “hầu chuyện” trong quán nhậu. Mơ khoe có đến 8 năm kinh nghiệm, quen nhiều đàn ông nên mỗi ngày tiếp khách 5-6 lần, tiền boa được khoảng 500.000 đồng. Hôm nào gặp khách sộp, Mơ bỏ túi 1-2 triệu đồng.
Cô gái bước vào, mỉm cười hỏi: "Em ngồi với anh nào"?. Ảnh: Duy Khang
Nửa giờ sau cô gái thứ hai tên Thanh với nước da bánh mật, diện quần ngắn khoe đôi chân dài đến góp vui. Thanh giới thiệu gốc Sài Gòn nhưng về sống với mẹ ở U Minh Thượng (Kiên Giang) từ bé. "18 tuổi em bán trinh lấy 10 triệu đồng cho mẹ mổ ruột thừa. Sau lần ấy, em qua đêm với chủ doanh nghiệp xây dựng khi cần 7 triệu đồng cho mẹ phẫu thuật lần hai vì vết mổ viêm nhiễm", Thanh nói tỉnh rụi và cho biết khi mẹ xuất viện, cô nghĩ không còn gì để mất nên nói dối đi làm công nhân lột đầu tôm, thực chất là vào quán nhậu ven biển Rạch Giá làm gái bia ôm.
Tàn tiệc nhậu, Thanh cho khách số điện thoại di động, bảo: "Anh muốn đi tăng hai với em thì alo nha. Ở khách sạn gần Công ty thủy sản Sao Ta trên quốc lộ 1A, 700.000 đồng, em lo phòng".
Tương tự, ở quán Cúc, ông chủ trồng cây cảnh xen giữa các chòi nhậu để hạn chế tầm nhìn. Năm ngoái, thầu bếp của quán này đưa hai cô bé chưa đủ 13 tuổi vào nhà trọ mây mưa nên lĩnh án 14 năm tù về tội Hiếp dâm trẻ em. Hai người làm công của thầu bếp cũng chung số phận khi được chủ rủ vào nhà nghỉ trên đường Dương Minh Quang để hãm hại nạn nhân. Hiện quán đã thay đầu bếp.
Nhân viên phục vụ tại đây cũng có rất nhiều số điện thoại của “chân dài” để gọi đến phục vụ khách nhậu khi có yêu cầu. Cô gái 22 tuổi có mặt chỉ sau nửa giờ khách gật đầu. Trong bộ quần áo tông trắng đen kín đáo, Hương trông khá hiền lành. Hương kể, đã học hết lớp 12 ở Kiên Giang. Ở quê nhà, mẹ tảo tần hái rau rừng đổi gạo nuôi bố cô bệnh nằm một chỗ do bị tai biến. Hoàn cảnh khó khăn nên Hương theo bạn bán thân cho đại gia để lấy hơn 30 triệu đồng mua... xe tay ga đi bán bảo hiểm kiêm luôn hầu rượu.
"Muốn hôn hít em cứ thoải mái, nhưng em không uống được nhiều vì tối còn hẹn hai người vào Hồ Nước Ngọt tư vấn bảo hiểm. Em đi xe xịn nhưng có hôm trong túi không có một đồng vì làm được bao nhiêu gửi hết về quê để mẹ mua thuốc cho cha. Hôm nào túng quá, em cũng 'tình một đêm' với giá 2 triệu", Hương chia sẻ.
Nhân viên quán nhậu sân vườn hướng dẫn tiếp viên "di động" vào chòi nhậu có khách yêu cầu. Ảnh: Duy Khang
Ngoài những tiếp viên được tự do kiếm tiền như Hương, Thanh..., ở TP Sóc Trăng có 2 người đàn ông ở đường Trương Công Định chăn dắt hàng chục cô gái để cung cấp cho quán nhậu, karaoke. Hàng ngày, hai người này trong vai xe ôm chở "đào" từ nhà trọ đến quán nhậu. Tiền boa trong ngày các cô phải nộp cho chủ rồi được chia lại một nửa vào sáng hôm sau.
Cô gái tên Thoa trong đường dây của các "Tú ông" giải thích nguyên nhân không "làm ăn riêng" được là do còn nợ ông chủ trên 20 triệu đồng. Đây là một phần ba số tiền Thoa vay của Hùng để gia đình trả nợ. Đổi lại, cô phải hứa với Hùng vào đường dây tiếp viên di động để làm trả tiền đến khi nào hết nợ mới thôi.
"Muốn có nhiều tiền trả nợ sớm, tụi em thường đi khách sạn với giá 500.000-700.000 đồng một lượt. Chuyện đi khách chỉ xảy ra khi người nhậu chung có nhu cầu và tiền kiếm được phải đưa hết cho chủ. Nhóm tụi em có trên 30 cô gái nhưng không đứa nào dám giấu tiền vì nếu bị phát hiện thì không được tiếp khách 10 ngày, nộp phạt 1 triệu đồng nên tụi em sợ lắm", Thoa cho biết thêm.


No comments:

Post a Comment