Mai mầy về với người yêu trong tay / Hãy hôn giùm tao những nụ hôn đời lính /Hãy nói giùm tao trong phút giây trầm tĩnh / Rằng: cảm ơn nàng đã yêu lính biên cương(Gửi bạn bè làm xong nghĩa vụ, Phạm Sỹ Sáu)
“Cuộc sống ở chiến trường Campuchia lúc đó vô cùng khốc liệt, chính trong cái khốc liệt, lúc nào cũng ở ranh giới giữa sự sống và cái chết đó khiến tôi luôn ở tư thế chực chờ để viết, viết về bạn bè, chiến trường và những ước mơ. Cảm xúc luôn tràn đầy sau mỗi sự kiện, đó có thể là sau khi một đồng đội hy sinh, một chuyến tải nước nguy hiểm… Trong một trường hợp như thế, tôi đã sáng tác bài thơ “Gửi bạn bè làm xong nghĩa vụ”. Phạm Sỹ Sáu kể lại.
Đây là bài thơ “gối đầu nằm” của nhiều người lính do một nhà thơ cũng đang khoác áo lính là Phạm Sỹ Sáu sáng tác năm 1981. Mặc áo lính năm 21 tuổi, từ mùa xuân 1977 đến 1988 xuất ngũ với quân hàm đại úy, Phạm Sỹ Sáu đã tích lũy được hàng trăm câu thơ ân nghĩa với đồng đội, với thời cuộc, nhưng dấu ấn của anh vẫn nằm ở những câu thơ viết trên xứ sở chùa tháp những ngày tình nguyện, mà “Gửi bạn bè làm xong nghĩa vụ” là một dẫn chứng: Mai mày về đi dưới phố cây xanh / Nếu gặp nắng đừng đưa tay che vội / Hãy nhớ tụi tao trầm mình trong nắng đội / Khát dòng sông như khát thuở thanh bình / Phố lên đèn, ánh điện sáng lung linh / Có nhớ tụi tao bên này đêm - bóng - tối / Mấy tháng ròng giọt dầu hôi không biết tới / Nên rất trẻ thơ muốn trăng sáng bốn tuần…
Ở thơ Phạm Sỹ Sáu, dấu ấn cuộc chiến là hình ảnh anh lính mê mải hát ca trên những vùng đồi rình rập hiểm nguy, nhưng đôi khi cũng nhìn thấy anh lính dằn vặt vì những được mất không của riêng mình: Trung đội thiếu mầy tao càng thấy vắng / Nhưng vững tin đội ngũ vẫn có mầy / Tao chừ còn nặng nợ với cỏ cây / Nên chẳng biết nói sao cho thấy rõ… / Đất nước mình: hoà bình và súng nổ / Ở mặt trận nào cũng cần có lòng tin / Trong thời đại tụi mình đất nước sẽ bay lên / Bằng trí tuệ và mồ hôi tuổi trẻ.
“Có những sự kiện, những việc đã xảy ra cứ mãi ám ảnh theo tôi đến tận bây giờ. Trong những năm tháng chiến tranh đó, chúng tôi dù quê quán ở đâu, dù chiến đấu ở mặt trận nào trên đất Campuchia nhưng có một điểm chung là hòm thư ngoài những con số riêng luôn đề địa chỉ là TP.HCM. Chính vì thế, một người cha có con đi bộ đội lại tưởng nhầm con mình đang ở TP. Cụ đã gửi cho con trai lá thư dặn dò phải cẩn thận nếu không có thể sa chân vào những cạm bẫy… Cụ có biết đâu, dù hòm thư đề TP.HCM, nhưng con trai cụ lại đang ở một nơi cách xa TP đến hàng trăm cây số... Nơi đó chỉ có chiến trường khốc liệt, nơi cái chết luôn sát kề bên!”. Phạm Sỹ Sáu xúc động nhớ lại.
Vết thương nào không quằn quại cơn đau / Lại mơ thấy đôi tay mềm chăm sóc / Tụi mình con trai lúc lòng chùng, chực khóc / Đâu phải yếu mềm khi vuốt mắt bạn thân.
Những câu thơ tóe máu trái tim khi những ngày cuối tháng bảy này cả nước đang tưởng niệm những người lính đã ngã xuống cho sự trường tồn của quê hương Việt Nam.
Mai mầy về bình yên trong giấc ngủ / Có nhớ bạn bè biên giới ướt sương đêm /Có nhớ tụi tao khao khát hôn lên mái tóc mềm / Của con gái một thời thương nhớ nhất...
Mai mầy về thành phố dang rộng tay
Đón mầy và đón bao thằng đã làm xong nghĩa vụ
Mai mầy về bình yên trong giấc ngủ
Có nhớ bạn bè biên giới ướt sương đêm
Có nhớ tụi tao khao khát hôn lên mái tóc mềm
Của con gái một thời thương nhớ nhất
Mầy về mùa mưa, quần áo không lấm lem bùn đất
Dép sa-bô gô trên phố chiều vàng
Quen tính hay đi mầy cỡi xe đạp lang thang
Có nhớ tụi tao cởi trần đi phục.
Hãy mở mắt ra nhìn đời trong đục
Nhìn thật bao dung và cũng thật ra người
Hãy nhớ trong gian lao tụi mình vẫn cười
Trong thiếu thốn vẫn kiên trì khắc phục
Đừng chùn chân nếu chạm vào tiêu cực
Dấu ấn chiến trường nào dễ phôi phai.
Mai mầy về với người yêu trong tay
Hãy hôn giùm tao những nụ hôn đời lính
Hãy nói giùm tao trong phút giây trầm tĩnh
Rằng: cảm ơn nàng đã yêu lính biên cương
Gặp cô gái nào mầy thấy dễ thương
Hãy chào giùm tao nụ cười mong nhớ
Mầy đã trải qua những đêm nằm trăn trở
Cái riêng trong lòng đã chia sẻ cho nhau
Vết thương nào không quằn quại cơn đau
Lại mơ thấy đôi tay mềm chăm sóc
Tụi mình con trai lúc lòng chùng, chực khóc
Đâu phải yếu mềm khi vuốt mắt bạn thân.
Mai mày về đi dưới phố cây xanh
Nếu gặp nắng đừng đưa tay che vội
Hãy nhớ tụi tao trầm mình trong nắng đội
Khát dòng sông như khát thuở thanh bình
Phố lên đèn, ánh điện sáng lung linh
Có nhớ tụi tao bên này đêm - bóng - tối
Mấy tháng ròng giọt dầu hôi không biết tới
Nên rất trẻ thơ muốn trăng sáng bốn tuần.
Mầy về ra nông trường, vào xưởng máy hay cơ quan
Hãy làm việc bằng tinh thần người lính
Cái thiếu ở chiến trường mày đâu cần làm sổ tính
Hãy làm thật nhiều sản phẩm giúp tụi tao.
Mai mầy về thành phố rợp cờ sao
Tao lại nhớ năm xưa tụi mình đi phấn khởi
Buổi tụi mình lên đường, chưa rõ bài Em vẫn đợi
Nên tay cô gái nào đứng vẫy mãi theo xe
Và thư đến với tụi mình trong rừng khộp, rừng le
Thành sức mạnh trên đầu lê xuất kích
Mầy đi xi-nê có nhớ những lần bám địch
Nòng thép dài thay tay mát bàn tay
Tiễn mày về, gió lốc, bụi mù bay
Cho tóc rợp bám đầy đường ít nắng
Trung đội thiếu mầy tao càng thấy vắng
Nhưng vững tin đội ngũ vẫn có mầy
Tao chừ còn nặng nợ với cỏ cây
Nên chẳng biết nói sao cho thấy rõ.
Đất nước mình: hoà bình và súng nổ
Ở mặt trận nào cũng cần có lòng tin
Trong thời đại tụi mình đất nước sẽ bay lên
Bằng trí tuệ và mồ hôi tuổi trẻ
"Vì nhân dân quên mình " bài hát dậy trong lòng mới mẻ
Mai mày về tao xin gởi bài thơ.
No comments:
Post a Comment