Ngoài đời, tôi không biết anh Đoàn Nguyên Đức và bác Alan Phan. Nghe nói, anh Đức rất giầu, có máy bay riêng, thuê anh hùng phi công Nguyễn Thành Trung lái. Bác Alan Phan không hiểu có máy bay riêng không, nhưng tài sản cũng khá ở Mỹ.
Trong một lần trả lời phỏng vấn gần đây, khi nhận xét về Alan Phan, anh Đoàn Nguyên Đức có hỏi “Alan Phan là ai? Trong lịch sử, ông ấy đã làm gì cho đất nước Việt Nam? Đối với thị trường BĐS, ông Alan Phan có dự án nào ở Việt Nam không? Câu trả lời là “không có”. Ông ấy có một công ty nào thành đạt không? Câu trả lời cũng là “không”. Một người không biết gì mà lại đi khuyên những người biết gì, giống như một người không biết đá banh mà lại nói chuyện đá banh hoặc chẳng khác nào một cậu sinh viên lại “lên mặt” dạy toán cho GS. Ngô Bảo Châu” .
Thấy tin đáng chú ý về hai công ty Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) và Tập đoàn công nghiệp cao su đã được phân bổ tổng cộng hơn 280.000 héc-ta đất để dựng đồn điền cao su ở Lào và Campuchia.
Tổ chức vận động bảo vệ môi trường Global Witness đã cáo buộc hai công ty trên liên quan tới những vụ cướp đất lớn ở Campuchia và Lào.
Global Witness nói những người sống trên các khu đất được giao lại cho các công ty Việt Nam đã bị đuổi ra khỏi nhà mà không được bồi thường thỏa đáng hoặc không được chút nào.
Họ cũng bị cũng bị cáo buộc đã gây ra những “hủy hoại về môi trường và xã hội”.
Tuy nhiên, anh Đoàn Nguyên Đức phủ nhận, nói các cáo buộc là “cực kỳ phi lý”. HAGL và ông chủ nên cẩn thận với trang web nổi tiếng này, vì đứng sau là chính phủ Anh, Thụy Điển, Hà Lan, Nauy và tỷ phú Soros. Khi đã đưa ra cáo buộc là có chứng cứ hẳn hoi.
Nếu tin trên Global Witness là sự thật thì liệu ông Alan Phan và hiệp hội “yêu” Alan có nên đặt ngược lại câu hỏi “Đoàn Nguyên Đức là ai? Với nạn phá rừng như ở Lào và Campuchia, liệu ông Đức có dự án nào tương tự ở Việt Nam không?”
Người hâm mộ túc cầu không đá bóng nhưng biết chuyện “bỏ bóng đá người” của bầu Đức.
Nhiều người không hiểu về bất động sản cũng như những cú đầu tư hàng tỷ đô la của HAGL, không phải là chuyên gia về kinh tế, không phải giáo sư Ngô Bảo Châu, nhưng vẫn có thể khuyên anh Đức về phát triển bền vững dựa vào bảo vệ môi trường.
Nếu phá rừng để phát triển, rồi cướp đất của dân, kể cả bên Lào hay Camphuchia, để tạo nên “thương hiệu” của công ty, thì các vị nên cắp sách tới lớp vỡ lòng để biết thế nào là người thành đạt trong xã hội hiện đại, trước khi bước lên máy bay 15 triệu đô la.
“Tiền vào đầy nhà nhưng văn hóa vẫn ngoài cửa” có thể áp dụng cho những kẻ chỉ biết chà đạp lên người nghèo để làm giầu dưới danh nghĩa “hội nhập và phát triển”.
HM. 14-05-2013
No comments:
Post a Comment