Friday, October 31, 2014

Thềm hoang - Kỳ 14

Ích cầm lấy tiền rồi trở ra giếng nước. Đến gần trưa, nó tót sang tìm bác Tốn. Lúc này bác đang ngồi tần mần bứt những cọng rơm ở dưới chiếu. Thấy tiếng động bác ngẩng lên nhìn về phía cửa, hai hàm răng của bác nhe ra trắng nhởn:
"Ai đấy?"
Ích đáp:
"Ích đây!"
"À! Đi đâu thế mày?"
"Bác không đi đánh cờ à?"
"Cờ quạt gì! Đau lưng bỏ bố đi..."
"Hút thuốc lào thì có khỏi không?"
Bác Tốn ngồi xích vào trong, nhường chỗ cho nó:
"Sao lại hút thuốc lào?"
"Thế mới bí mật quân sự chứ! Mất gì đây nói cho mà nghe!"
"Nghe cái gì?"
"Thì mất gì cho đây cái đã.”
"Thôi đi, xin ông! Hôm qua ông đã xơi của nhà con hai đồng bánh mì giò rồi! Lần này đếch chơi dại nữa.”
Ích đáp:
"Ờ! Được rồi nhé! Rồi đừng có mà hỏi nữa. Đây có chuyện cô Huệ hay bỏ xừ đi.”
Mặt bác Tốn nghếch lên:
"Chuyện gì của cô Huệ?"
Ích nháy:
"Thì bỏ gì ra đây đã nào!"
Bác Tốn nhe răng ra cười, cái cổ đưa hẳn về phía trước:
"Thôi! Năm cắc bò khô đấy!"
"Năm cắc chả bõ dính răng.”
Bác giẫy nẩy lên:
"Biết thế chó nào là dính được răng. Cái mồm nhà ông thì dễ phải hàng kí lô mới bõ chắc!"
Ích đáp:
"Chả cần kí lô thì cũng phải hai tì!"
"Thôi một tì đi! Một tì thì đã mất bố nó với nhà ông gói thuốc lào rồi.”
"Ôi, cần gì! Cô Huệ còn định cho nhà bác cả phong kia mà!"
Bác Tốn kêu lên:
"Ái chà! Sang nhỉ! Nhưng sao lại thế?"
"Thì đã bảo có khô bò đã mà!"
Bác Tốn đáp:
"Thôi đếch cần cậu nữa. Cậu phun bố nó ra cho tớ biết rồi. Cô Huệ trả nợ cái khoản hộp bánh hôm nọ bằng phong thuốc lào chớ gì! Cái nhà cô ấy hay thật! Chỉ vẽ chuyện.”
Ích túm lấy áo bác Tốn lắc mạnh:
"Còn nữa! Chưa hết đâu! Chuyện này còn hay hơn!"
"Bịa!"
"Đây thèm vào bịa! Rõ ràng buổi sáng nay mà.”
Bác Tốn gật gù:
"Ừ, thế thì được! Bằng lòng hai tì. Hai tì là kể hai chuyện đấy nhé!"
"Chuyện trước bác biết bố nó rồi còn gì!"
"Thế cô ấy bảo sao?"
"Bảo lần trước cô ấy ốm, bác tử tế mang cho bánh thì bây giờ mua thuốc lào biếu bác.”
Bác Tốn hỏi:
"Có thế thôi à?"
Ích đáp:
"Thế thôi chứù còn cái đếch gì nữa.”
Bác Tốn cười hề hề. Vớ lấy cái điếu cầy treo ở bên cạnh, bác hỏi tiếp:
"Thế còn chuyện thứ hai?"
"À, chuyện thứ hai là chuyện cô Huệ lấy Tây!"
Bác Tốn khựng hẳn người lại. Vẻ mặt bác hơi tái đi, nhưng chợt nghĩ ngay ra là thằng Ích hay đùa nên bác nhoẻn một nụ cười:
"Ấm ớ chưa! Tây đếch ở đâu ra mà lấy.”
Ích gân cổ cãi lại:
"Thật mà! Thì chính cô ấy nói ra mà!"
"Vậy thì cô ấy phịa chuyện với nhà ông rồi! Tây Tầu nào quen cô Huệ. Mà cô ấy mù tịt có biết chữ nghĩa nói năng gì đâu mà đòi lấy nhau.”
"Ấy thế mà lại cứ lấy đấy. Không lấy thì làm sao có cả ảnh con người ta nằm trong túi!"
"Ảnh của ai?"
"Bác rõ vớ vẩn, của Tây chứ của ai.”
"Tây thật không? Thôi! Khéo bố mày lại trông nhầm nhà ông nào rồi!"
"Vô lý! Cháu tinh mắt thế này mà lại bảo trông nhầm. Rõ ràng như ảnh tài tử trong ci nê ma, thì sao lại không Tây được.”
Mặt bác Tốm hơi sạm lại. Bác nuốt một cục nước miếng đang nghẹn trong cổ họng và cất giọng hỏi một cách khó khăn:
"Thật à? Tây trắng hay Tây đen?"
"Trắng!"
"Già hay trẻ?"
"Trẻ măng!"
Giọng bác bắt đầu chua chát hơn:
"Sướng nhỉ! Béo hay gầy?"
"Béo!"
"Tóc xoăn không?"
"Bác nói như bố chó xồm ấy. Tóc Tây mà không xoăn!"
"Vậy đích thị là Tây rồi! Giầu phải biết đấy nhé!"
Ích đáp:
"Đứt đuôi đi rồi. Chả thế mà tự dưng cô ấy lại gọi cho hẳn cháu hai đồng, lại cho bác cả một phong thuốc lào nữa.”
Bác Tốn nói như muốn khóc:
"Tao đếch thèm lấy!"
Ích ngạc nhiên:
"Ô hay! Sao lại dại thế?"
"Thì đã bảo không là không mà! Cần đếch gì dại với khôn.”
"Thì cứ lấy đi rồi cho cháu!"
"Gớm! Mày nói như bố chó xồm ấy! Tao mà lại đi lấy của Tây.”
"Thôi! Thế là nhà bác nổi cơn ghen rồi.”
Bác Tốn phát bẳn lên:
"Ghen đếch tao đây này! Mấy lại tao có mê đâu cơ chứ.”
"Không mê mà dạo trước lại bảo mê đứt đuôi đi rồi!"
Bác Tốn cười hềnh hệch:
"Nói thì nói thế chứ. Chả có bao giờ tao thèm mê ai đứt đuôi đi được.Thôi mày lấy cái đàn ra đây, tao hát cung văn cho mà nghe.”
Ích vỗ tay:
"Phải đấy! Bác hát cung văn thì phải biết.”
Trong khi Ích bắc ghế trèo lên vách lấy cây đàn thì bác Tốn châm lửa, hút thuốc lào sòng sọc. Hai bên má bác hóp lại, đôi lông mày díu vào nhau. Vầng trán cao và rộng của bác nổi rõ lên những đường gân xanh nhằng nhịt. Lúc bác rời cái điếu ra thì mặt bác ngây đi, cặp mắt nhắm nghiền lại, những sợi khói xanh lơ quyện lấy khuôn mặt khắc khổ, phong trần, rồi bay toả lên cao. Lúc ấy Ích đã ôm cây đàn lại gần. Nó dùng ngón tay bật lên mấy sợi dây. Âm thanh rung trong bầu gỗ làm bác Tốn quay lại mỉm cười. Hai hàm răng trắng nhởn nhe ra như răng ngựa. Bác đưa cổ ra đằng trước, lắc mấy cái cho bắp thịt dưới hàm giãn ra rồi bác đón lấy cây đàn, thử dây và bắt đầu cất giọng:
"Tình tang ơi!
Cổ tay em trắng, trắng mà lại tròn
Em để cho ai gối... ấy mà... mòn... mà mòn một bên...
Ới tình tang ơi..."
Ích kêu lên:
"Không! Không chơi hát nhảm. Bác hát những bài lên đồng nghe khoái hơn.
Bác Tốn hướng mặt về phía nó mỉm cười. Bác có cảm giác như lòng bỗng nhẹ vơi đi khi có âm thanh của tiếng đàn. Tay bác búng rất ròn một nốt thật cao. Rồi bác gẩy tiếp theo và cất giọng lên đồng:
"Ới a...ới a...
Cô Bé về đồng..
Cô Bé về đồng...
Cô bận áo lục
Cô chít... chít... à... chít chứ cái khăn hồng.
Cô cài trâm bạc ấy chứ... trâm bạc... cho bồng mấy sợi tóc mai.
Ý... y
Lủng lẳng trên vai...
Ý y... lủng lẳng trên vai
Giỏ hoa cô xếp thật tài
Cưỡi mây... mà đạp gió... ý y...
Cưỡi mây mà đạp gió... ý y...
Cô đi đôi hài xanh xảnh xành xanh.”
Thằng Ích giúi cái cọng rơm vào tay bác:
"Đây nè! Cô thưởng cho đây nè!"
Bác Tốn khoái chí, rung đùi hát to hơn:
"Đệ tử vui mừng...
Ý a... mà đệ tử vui mừng
Nghe cô chẳng quản... nghe cô chẳng quản ý a...
mưa gió bão bùng... mà... cô tới đây Rượu đây, cô uống... mời cô uống cho say...
Mà... sa lông cô ngự... ý y... báo này để cô xem.
Sắp hàng là đệ tử hai bên
Sắp hàng là đệ tử hai bên,
Nghe cô kể truyện ý ý... kể chuyện săn trên... trên miệt rừng...
Súng tây cô bắn đùng đùng...
Ới a... súng tây cô bắn đùng đùng...
Cô gầm... cô rít... oai hùng... oai thật là oai...“
Bác Tốn ngâm dứt giọng thì hạ cây đàn xuống, vớ lấy bát nước chiêu một ngụm. Ích vỗ tay:
"Hay nhỉ! Ai dạy mà bác biết những điệu hát lạ thế?“
Bác Tốn cười hề hề:
"Thì nghề chính cống bà lang trọc mà lị. Ngày xưa tao mê một cô gõ phách. Cô ấy còn hát hay bằng mười tao kia. Lại đẹp không chê được.
"Bây giờ cô ấy đâu rồi?“
"Tây nó bắn chết rồi.”
Ích xuýt xoa:
"Ui chao. Lại thế nữa?“
"Hồi ấy đi hát ở đền nào cô ấy cũng rủ tao đi. Tiền thu vào vô khối, lại no nê, nhưng tao thì chỉ mê có mỗi hai con mắt của cô ta thôi.”
Ích hỏi:
"Mắt cô ấy làm sao?“
"Mắt tình bỏ bố đi!“
Ích tủm tỉm cười:
"Hay nhỉ! Mắt tình khác mắt thường thế nào hả bác?“
Bác Tốn bật cái đóm trên mấy đầu ngón tay:
"Đếch ai mà nói được. Tình là tình chứ biết tả làm sao.”
"Thế rồi hai người có... gì nhau không?“
"Gì gì?“
"Gì ấy!"
Bàn tay của bác dúi khẽ vào bụng thằng Ích:
"Bằng từng đây mà gớm nhỉ! Nhà ông thì biết cái chó gì mà nói!“
Ích cãi:
"Biết chứ sao lại không!“
Bác Tốn cười rinh rích:
"Ái chà hăng nhỉ! Ngữ này về sau dê phải biết.”
"Bác nhảm nhí bỏ bố đi. Cháu thì còn xơi!“
"Thật không?“
"Thật!“
"Năm nay mày lên mấy?“
"Cháu mười hai!“
"Úi! Mười hai tốt rồi. Ngày xưa ở làng tao khối người lên tám đã có vợ rồi.”
Ích kêu lên:
"Bác nói phét!“
"Kìa! Thật mà! Đây mà lại có thèm nói phét với nhà ông nữa. Có vợ rồi mà còn đái dầm ra vợ nữa kìa.”
Ích trèo phắt ngay lên cổ bác Tốn, đè xuống:
"Bác nói như bố chó xồm ấy! Có mà vợ nó "phút" cho.”
Bác Tốn vừa gỡ Ích ra vừa cười:
"Phút" thật ấy chứ. Nó lôi cu cậu ra đầu hè, vừa xi nó vừa chửi.”
"Nhà bác này hôm nay nói phét không chê được. Đây đếch thèm nghe nữa đâu.”
Bác Tốn giả bộ giận dữ:
"Thì đấy mày về hỏi dượng mày xem. Có mà ối ra!“
"Thôi đi! Bác lại xui dại cháu. Hỏi ông ấy những chuyện ấy, ông ấy đánh vỡ đít.”
"Dượng mày vẫn ác thế đấy à?“
Ích gân cổ:
"Còn ngôn gì nữa. Dạo này ở nhà chán thấy mồ. Hơi một tí thì cái lão ấy rút guốc chực phang rồi.”
Bác Tốn chép miệng:
"Thế u mày không can được à?“
Ích thở dài:
"U cháu thì nói làm đếch gì. U cháu còn nhát hơn cả cháu nữa.”
"Chả phải nhát đâu. U mày nhường!“
Ích cãi:
"Nhường đếch gì! Tiền vốn, tiền lãi, lão ta moi móc đi đánh bài cả mà lại bảo nhường.”
"Chết! Đánh thế rồi lấy gì mà sống?"
"Thế đấy! U cháu thì suốt ngày than thở rằng sắp chết đói đến nơi.”
Bác Tốn không nói tiếp, ngồi im lặng trầm ngâm. Ích đang vui, nét mặt cũng trở nên buồn thỉu lại. Nó hình dung đến khuôn mặt xanh rờn và hốc hác của u Tám. Buổi chiều ở nhà, sau bữa cơm thật là buồn thảm. Dượng Tám đi chưa về, mâm cơm để phần nằm chỏng chơ trên phản gỗ. U Tám ngồi quạt muỗi âm thầm trong một góc tối. Ngọn đèn hoa kỳ leo lét trên bàn thờ soi sáng nửa mặt phía ngoài của u. Má u hóp lại. Hai mắt sâu, đen và thâm quầng. Mớ tóc quấn hờ hững ngang đầu lệch nghiêng đi, những sợi tóc xổ ra, rũ xuống cái cổ gầy vêu vao. Hôm nào u cũng ngồi yên ở chỗ đó, tay phe phẩy cái quạt hay bóp nắn những vết thâm tím mà dượng Tám đánh u như đòn thù. Ích cũng không biết u nghĩ gì về chúng nó, mà chúng nó cũng không muốn hỏi. Vì u đối với anh em Ích thật hờ hững và thản nhiên, ít khi u tỏ được một cử chỉ âu yếm hay săn sóc tới hai anh em nó. Cũng vì thế, Ích ít hay thăm hỏi đến u. Lúc bắt đầu đi hát thì nó chỉ nói gióng với cái Ngoan:
"Tao đi đây nhé!“
Ngoan đang ngồi ghếch cằm lên ngưỡng cửa. Nó cũng không đáp mà chỉ giương mắt nhìn Ích. Ích biết nó cũng chán ngán như mình. Những lúc như thế Ích thấy sự đi hát với bác Tốn thật là thần tiên. Nó quên hết những hình ảnh buồn nản ở nhà. Cảnh vật trên phố hôm nào cũng như hôm nào, nhưng đối với nó có một sức quyến rũ lạ lùng. Nhất là lại thêm bác Tốn để mà nói dóc thì vui phải biết. Nhiều hôm trời mưa vắng khách, Ích kéo bác Tốn ngồi dưới mái hiên nghe tiếng nước vỗ rào rào trên ống máng. Lòng Ích thấy thanh thản vô cùng. Nó không phải bận tâm điều gì về dượng Tám. Hình ảnh của u và em Ngoan không gợi cho nó sự hằn học, tức tủi. Lúc ấy Ích chỉ khoái chuyền nhau với bác Tốn điếu thuốc lá cháy đỏ trong bóng tối. Hai bác cháu cười rúc rích với nhau. Ích nói:
"Hút thuốc lá khoái thật!“

Tin thứ Sáu, 31-10-2014

CHÍNH TRỊ-PHÁP LUẬT
CSVN tức giận tìm cách trả thù gia đình Điếu Cày (SBTN). “Mới đây, khách thuê nhà cũng vừa báo cho bà Dương Thị Tân biết rằng họ bị đe doạ nên phải dọn đi, và xin bà Tân cho lấy lại tiền cọc nhà. Bà Tân không đồng ý với hành động bức bách này và tìm cách phản đối, còn công an thì tìm cách khép bà vào tội cưỡng đoạt tài sản của người thuê nhà để sách nhiễu“.
- Thanh Tôn – Vài hạn chế khi phải ra sống ở nước ngoài: Trường hợp Điếu Cày (Dân Luận). “Nhưng có lẽ quan trọng nhất, trong giai đoạn hiện nay, là cần dành cho anh sự tôn trọng đúng mức và một số thời gian cần thiết, đừng “kéo” anh vào những tình huống khó xử, những thị phi bè nhóm… Đừng nóng vội đòi hỏi điều này điều nọ ở anh, muốn anh phải cầm cờ này cờ kia, muốn anh phải nói, phải làm như thế này hay như thế kia, vô tình chỉ tạo áp lực lên anh một cách vội vàng, vô tâm thái quá“.
Người Việt cao niên ủng hộ Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải (RFA). “Đối với tôi, bất kỳ ai tranh đấu cho đất nước đuổi ngoại xâm hay tranh đấu ôn hòa đòi quyền tự do của con người thì tôi đều quý hết, đặc biệt đối với ông Điếu Cày. Ông ấy kiên cường, ông ấy tuyệt thực bao nhiêu ngày suýt chết . Mạng sống của con người là quý. Ông này đã quên mạng sống để tranh đấu ôn hòa để giữ gìn, bảo vệ đất nước. Một người như vậy tôi quý và trọng vì trong nước có mấy người được như vậy đâu“.
Cựu tù chính trị Chu Mạnh Sơn bị bắt cóc (FB Dũng Nguyễn Quân). Dường như vụ bắt cóc này liên quan tới bản tin Chu Mạnh Sơn đưa lên Facebook hôm qua:Cú Lừa Ngoạn Mục Của Bộ Công An Việt Nam (FB Chu Mạnh Sơn).
H1Bản kết luận điều tra về cái gọi là “Vụ án Nguyễn Hữu Vinh cùng đồng bọn…” (Ba Sàm). So với các bản bản Kết luận Điều tra trước đây, trong các vụ án xét xử các nhà bất đồng chính kiến khác, bản Kết luận Điều tra này không thấy những chi tiết mập mờ kiểu như “cấu kết với một số phần tử nước ngoài chống phá nhà nước” hay “cấu kết với các thế lực thù địch”…
Bản Kết luận Điều tra này không có cụm từ nào nhắc tới trang Ba Sàm, mà chỉ nói về DĐ Xã hội Dân Sự và trang Chép Sử Việt, hoàn toàn khác với các thông tin mà báo chí đã đăng tải trước đây. Hoặc là các nhà báo đã bịa đặt thông tin, vu khống, trong những bài báo liên quan đến vụ này, hoặc nếu báo chí dựa vào nguồn tin của an ninh để viết bài, điều đó có nghĩa là cơ quan an ninh bắt người trước, sau đó tìm chứng cứ để hợp thức hóa sau vụ bắt giữ?!
- Mời xem lại những bằng chứng, có thể sử dụng để kiện các tời báo này: Vì sao ‘Anh Ba Sàm’ bị bắt?(VTC). “Trước khi bị bắt, ‘Anh Ba Sàm’ đã móc nối với các phần tử nước ngoài để chống phá chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước“. – Vì sao “Anh Ba Sàm” và Nguyễn Thị Minh Thúy bị bắt? (Infonet). – Lý do bắt “Anh ba sàm” (TT). – Ông Nguyễn Hữu Vinh (blogger Anh Ba Sàm) bị bắt khẩn cấp (NĐT).
Lật mặt kẻ giả danh dân chủ, nói sàm và… nói ngược Nguyễn Hữu Vinh! (PLVN). “Nghiêm trọng hơn nữa, theo một số thông tin cho biết, Nguyễn Hữu Vinh còn kết nối quan hệ với Việt Tân – một tổ chức ở Mỹ chuyên chống Việt Nam – thông qua “cầu nối”  Đinh Ngọc Thu – một thành viên của Việt Tân, nhận sự  chỉ đạo trực tiếp, đạo diễn của Thu cho những bài viết chống Việt Nam trên trang Blog của mình“.
Kết luận điều tra vụ án ông Nguyễn Hữu Vinh tức Ba Sàm (NBG). “Rõ ràng đã có sự mâu thuẫn trong các bài báo đưa tin với bản kết luận điều tra. Theo như bài báo viết  tội danh của ông Vinh có từ năm 2009… Bài báo cũng nói đến các bài viết này được đưa lên từ trang anh Ba Sàm. Thế nhưng bản kết luận điều tra tuyệt nhiên không nhắc đến trang anh Ba Sàm cũng như những bài viết mà báo chí đã đưa trước đó. Nếu vậy đã có sự hồ đồ của báo chí hay cơ quan an ninh điều tra khi bắt giữ Nguyễn Hữu Vinh, sau đó khám xét , giam giữ để khai thác tội danh. Không dựa trên những chứng cứ có trước“.
Vì sao vẫn chưa có những thay đổi cần thiết ở Việt Nam (RFA). JB Nguyễn Hữu Vinh: “Họ vẫn bịt tai trước những lời nói trung thực, những lời nói chính nghĩa, những lời nói có tâm huyết với đất nước, với tổ quốc, đặc biệt về những vấn đề xã hội. Bởi vì họ luôn có cái kiêu ngạo cộng sản“.
Tội ác chống Nhân loại – Crimes Against Humanity (FB Hanh Tran). “Nếu lãnh đạo ĐCSVN bị truy tố về các ‘Tội ác chống nhân loại’… (a) hình phạt xứng đáng đối với họ là gì (nặng nhất là chung thân; không có án tử hình)? (b) trong trường hợp nào bạn cho rằng họ có thể được ân xá?
Hôm nay ngày mất cụ Phan (FB Võ Hữu Minh).  – Dân trí: Cách nào đo? Cách nào nâng? (BVN). “Tôi viết những dòng này, như để nhắn nhủ mình, hãy tiếp nối con đường mà Phan Châu Trinh đã bắt đầu phát quang, để hé lộ một tia le lói, như một đốm lửa đang làm bừng lên những ánh đuốc soi tỏ con đường chúng ta đi“.
- Trần Quí Cao: THÂN PHẬN NHÀ BÁO NGỒI DƯỚI ĐẤT – VÌ ĐÂU? (Ba Sàm). “Nhà báo chỉ có vai trò quan trọng và phát huy được vai trò đó khi đứng trên cái nền của quyền Tự Do Báo Chí. Cái quyền căn bản đó chẳng hề có trên đất nước này, vậy thì ‘vai trò’ của nhà báo có gì là quan trọng đối với họ? Khi chính quyền đã phá bỏ được cái nền móng làm cho vai trò của nhà báo quan trọng, thì nhà báo chỉ còn hai con đường: bỏ nghề, hoặc làm nhà báo tôi đòi“. –THÂN PHẬN ÔNG NGHỊ NGỒI TRÊN GHẾ
- Bùi Tín: Nhà mới nhưng trong đó là ‘đảng biểu’ hay ‘dân biểu’? (Blog VOA). “Trụ sở mới Quốc hội VN hoành tráng là điều đáng mừng. Mong rằng trụ sở mới sẽ là ngôi nhà chung mở rộng cửa cho nhân dân vào ra, là không gian mở rộng hơn bất cứ dinh thự nào khắp cả nước, là nơi đón nhân dân vào tham quan, dự các cuộc họp, là nơi giới báo chí tự do trong ngoài nước đến tác nghiệp thoải mái“.
Khát vọng làm báo tư nhân (Nguyễn Đình Bổn). “Có báo chí xuất bản tư nhân chưa hẳn đã là có tự do báo chí, nhưng thật đáng buồn, cho đến giờ dù thực tế đã chỉ ra rằng ngành xuất bản hiện đã bị tư nhân chi phối mạnh mẽ, rất nhiều tờ báo nhà nước vẫn tiếp tục bán giấy phép cho tư nhân ra các phụ trương để nuôi sống tờ báo chủ, nhưng nhà cầm quyền vẫn chưa dám cho phép báo chí, nhà xuất bản tư nhân ra đời, dù chịu sự kiểm duyệt“. – Nhiều trang web ở Việt Nam bị phạt tiền, tước giấy phép (VOA).
Ông Nguyễn Phú Trọng TBT hai lần bênh vực quan chức tham nhũng (GNLT). “… ông Trọng chưa nói rõ muốn ‘giữ được ổn định’ cho ai? Thiên hạ bàn luận rằng, ông Trọng chỉ muốn giữ ổn định cho Đảng. Nếu kiên quyết diệt hết bọn quan chức tham nhũng thì lý gì lại làm ‘xã hội mất ổn định’?!
“Đàn sâu”, “Một bộ phận không nhỏ”: là ai? ở đâu? ăn gì? (FB Hoàng Linh). “Họ ở ngay trước mắt người dân với những lâu đài ngút ngàn tráng lệ, với những buổi chiều vàng uống trà bên vườn thú quý hiếm, với những đêm trăng uống rượu hòa sừng tê. Ai cũng thấy, ai cũng biết nhưng không làm gì được vì không chứng minh được nguồn gốc tài sản mà họ thì luôn miệng nói rằng do tiết kiệm, do em nuôi, mẹ nuôi cho…
H1Ông Thắm ‘không thể khắc phục sai lầm’ (BBC). – Phạm Nhật Vượng sẽ bị bắt sau Hà Văn Thắm ? (BĐX). “Dân chúng hãy chờ xem một màn Z 30 thời @ đã được khai màn từ khi bắt bầu Kiên, màn Z30 mới này tuy không ồn ào nhưng số tài sản thu về để nuôi guồng máy ung thư giai đoạn cuối trong vòng 3 tháng nay cũng có thể thống kê được hàng vài chục tỷ đô, đủ cho con bệnh chữa trị và cầm cự trước khi sụp đổ tòan diện, vỡ nợ, phá sản“.
- Đỗ Trọng: Lương cán bộ và ‘dư luận viên’ chưa xứng? (BBC). “Có đại biểu cho rằng tăng lương để chống tham nhũng. Nhưng hỡi ôi, nếu người ta đã giàu mà không tham nhũng nữa thì người Việt Nam sẽ hết sạch các quan tham chỉ sau một ngày“.
Hối lộ… chân dài! (Nguyễn Đình Bổn). “Vụ ‘mấp mé’ của ông Khánh, Phó ban nội chính trung ương có thể là “màn dạo đầu” để sắp sửa bày biện cho dân tình biết thêm nhiều màn cụp lạc trong giới quan chức bẩn thỉu dù thật ra nó cũng là trò đánh nhau giữa các phe phái! Người xưa nói ‘anh hùng còn không qua được ải mỹ nhân’ huống chi tụi nó đếch phải anh hùng!“. Photo: ĐSPL =>
- Võ Thị Hảo: Ai bảo kê cho tra tấn ? (Blog RFA). “Và nguyên nhân lớn nhất của mọi nguyên nhân, chính thể chế độc tài đã vô hiệu hóa sự giám sát và thực thi pháp luật trong mọi ngành mọi lĩnh vực trong xã hội. Từ đó, hệ thống lập pháp, tư pháp và hành pháp VN tuy ba nhưng chỉ là một, vô hình trung những lỗ hổng của nó cũng bảo kê cho những kẻ tra tấn và dùng nhục hình với dân“.
H1Người tị nạn Việt Nam rời trại, sống tạm trong cộng đồng ở Úc (VOA). “Khoảng một trăm người được thả ra vào cái đợt cách đây khoảng 3 tuần, và 58 người được ở lại tiểu bang Tây Úc. Những người khác thì đi những tiểu bang khác. Họ là những người bị nhốt trong trại tù Yongah Hill khi mà họ vượt biên. Đó là tin rất phấn khởi cho mọi người bởi vì hầu hết những người đó là thanh niên, nam nữ có. Họ là những người trong giáo xứ tại Nghệ An và có một số tại Vũng Tàu bị chính quyền họ bắt bớ, đàn áp cho nên họ phải bỏ chạy“.
Nạn buôn người qua Trung Quốc bùng phát ở Tây Ninh (RFA). “Đối tượng bị soi chiếu kĩ lưỡng ở hầu hết các cửa khẩu Việt Nam đều là đối tượng có dính líu đến chính trị, có từng tham gia biểu tình chống Trung Quốc và từng hoạt động đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền Việt Nam. Những đối tượng còn lại dễ dàng qua cửa, thậm chí đi rất nhanh nếu số tiền kẹp trong hộ chiếu cao hơn so với mọi người“.
JOSHUA WONG: GIÀNH LẠI TƯƠNG LAI CỦA HỒNG KÔNG (NYT/ FB Lê Quốc Tuấn). “Tôi muốn nhắc nhở mọi thành viên của giai cấp cầm quyền tại Hồng Kông rằng: Hôm nay quý vị đang cướp đi tương lai của chúng tôi, nhưng sẽ đến ngày chúng tôi quyết định tương lai của quý vị. Bất kể điều gì xảy đến cho phong trào tranh đấu, chúng tôi sẽ dành lại nền dân chủ thuộc về mình, bởi vì thời gian đang ủng hộ chúng tôi“.
H1Ký ức 25 năm cuộc cách mạng nhung: Hungarry (RFA). “25 năm sau nhìn lại sự kiện Hungary và Đông Âu, Tiến sĩ Nguyễn Quang A cho rằng cuộc chấn động đó không những ảnh hưởng đến cách suy nghĩ về sự tự do trong tư tưởng, trong văn hóa của những người Việt sống tại Đông Âu mà còn ảnh hưởng đến cả người Việt trong nước nữa“.
Các tổ chức nhân quyền tiếp tục gây áp lực đối với Bắc Triều Tiên (VOA). “Phúc trình của ủy ban điều tra Liên hiệp quốc, được công bố trước đây trong năm, ghi nhận một mạng lưới các nhà tù chính trị tại Bắc Triều Tiên, giam giữ 120.000 người, và một danh sách các hành vi tàn ác bao gồm ‘thủ tiêu, giết người, bắt làm nô lệ, tra tấn, bỏ tù, hiếp dâm, cưỡng bách phá thai và những bạo động tình dục khác“.
Mỹ cứu vớt 33 người Cuba vượt biên (VOA). Sắp tới “thiên đường” rồi, còn bỏ chạy đi đâu?
KINH TẾ
‘Kinh tế VN còn trong vòng lẩn quẩn’ (BBC). – “Ba vấn đề lớn của kinh tế VN” (BBC). Bà Phạm Chi Lan: “Sau khi dành hết tiền để chi thường xuyên và trả nợ thì ngân sách chỉ còn lại 3% thì ‘làm sao đáp ứng nhu cầu đầu tư công’.  Không có tiền đầu tư công, Nhà nước lại đi vay tiếp. Như vậy tạo thành cái vòng lẩn quẩn rất khó cho Việt Nam”.
CHUYỆN LẠ! 1 NGHÌN ĐỒNG = 1 HỒ (FB Nam Long Hồ Nguyễn).
VĂN HÓA-THỂ THAO
KÝ ỨC LÀNG CÙA (Văn Việt). – ĐẼO CÀY GIỮA… PHỐ (Văn Công Hùng).
Sự kiện trong tự sự học (Trần Đình Sử).
GIÁO DỤC-KHOA HỌC
Giáo sư Chris Nordin đã ra đi! (FB Nguyen Tuan). “Ông đi dự hội nghị từ tiền túi hay do ban tổ chức tài trợ. Ông từng nói với tôi là ông không bao giờ xin xỏ bất cứ công ti nào. Ông không làm chính trị trong các hội đoàn chuyên môn, không giữ bất cứ chức vụ gì trong bất cứ hội loãng xương nào trên thế giới… Nhưng ông là người làm việc hết mình. Lần trước, trong lí lịch của ông đã có hơn 500 bài báo khoa học!
XÃ HỘI-MÔI TRƯỜNG
QUỐC TẾ
Indonesia: Từ chế độ quân phiệt đến dân chủ (RFI. “Indonesia không thể phát triển để trở thành cường quốc kinh tế vào đầu thế kỷ 21 như nhiều người dự kiến, không mạnh về kinh tế không thể trở thành lãnh đạo Asean , không có được vai trò quan trọng trên trường quốc tế . Indonesia vì không có giải pháp nào khác nên phải thử nghiệm dân chủ…” Khi nào giới lãnh đạo Việt Nam có ý thức giống như Indonesia: Việt Nam sẽ không thể trở thành cường quốc nếu không thử nghiệm dân chủ.
- John Simpson: Obama sẽ tỏa sáng thời hậu Nhà Trắng? (BBC). “Một người đầy năng lực như vậy xứng đáng được có cơ hội tỏa sáng, thậm chí nếu ông không thể làm được điều đó khi tại nhiệm“.
* RFI: 30-10-2014